tag:blogger.com,1999:blog-9198653877803556239.post7299361138864695129..comments2023-10-03T18:18:56.236+07:00Comments on PHẠM VĂN MINH: NGÀY TÔI 40 MƯƠI...PHẠM VĂN MINHhttp://www.blogger.com/profile/11047460370858194637noreply@blogger.comBlogger5125tag:blogger.com,1999:blog-9198653877803556239.post-18028690853000617672011-10-15T19:52:48.636+07:002011-10-15T19:52:48.636+07:00Cảm ơn em, tranh đấu để sinh tồn cũng như hoa nắng...Cảm ơn em, tranh đấu để sinh tồn cũng như hoa nắng giữa hư không, một đóa phù dung... <br /><br />Nhẹ nhàng mà sống, mềm mại mà đi, uyển chuyển mà tiến, ... chỉ rứa thôi cũng đủ làm nên Ý nghĩa cả cuộc đời mình. <br /><br />Lâu quá em mới để lại comments. Chúc em ở chốn xa xôi "chân cứng đá mềm".PHẠM VĂN MINHhttps://www.blogger.com/profile/11047460370858194637noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-9198653877803556239.post-48443683446902889482011-10-15T19:33:32.301+07:002011-10-15T19:33:32.301+07:00Anh trai number1....!Anh trai number1....!Dieu Linhhttps://www.blogger.com/profile/06680901322437469756noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-9198653877803556239.post-23309775198993223132011-10-15T19:32:19.758+07:002011-10-15T19:32:19.758+07:00Đời là những chuỗi ngày dài tranh đấu và sinh tồn....Đời là những chuỗi ngày dài tranh đấu và sinh tồn....Dieu Linhhttps://www.blogger.com/profile/06680901322437469756noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-9198653877803556239.post-34980755242996199702011-10-05T23:00:54.881+07:002011-10-05T23:00:54.881+07:00Cảm ơn em, thầy nghĩ chi viết nấy ...Cảm ơn em, thầy nghĩ chi viết nấy ...PHẠM VĂN MINHhttps://www.blogger.com/profile/11047460370858194637noreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-9198653877803556239.post-81793273343306964602011-10-05T21:48:36.049+07:002011-10-05T21:48:36.049+07:00Cuộc đời không còn là một trang giấy trải trên mặt...Cuộc đời không còn là một trang giấy trải trên mặt phẳng bình yên mà là trôi trong không gian gồ ghề sỏi đá, va chạm là tất yếu, đau thương là thường thấy, nhưng sẽ vững tin, và sẽ bình an.<br />.<br />.<br />Tuổi 40, tôi là ai tôi không cần tìm hiểu nữa, tôi về đâu tôi không cần biết nữa vì mọi câu hỏi tôi đã đặt ra ngày còn thơ bé đã tìm thấy câu trả lời, đó là mãi mãi Phạm minh phátnoreply@blogger.com